Cuối cùng vẫn là Kiều Cảnh Hi cảnh giác mở miệng nói dưới ánh mắt vô cùng quái dị của bà ta: “ rốt cuộc bà muốn làm gì?” Lời mới vừa ra miệng, cô đã lui về sau hai bước. Tần Ngọc Liên này, tìm mình bảo đảm không có chuyện gì tốt. Cũng không biết làm sao bà ta tìm được đến chỗ mình ở nữa.
Tần Ngọc Liên lấy lại tinh thần, đối với dáng vẻ này của Kiều Cảnh Hi, bà ta hết sức bất mãn, thế là lập tức nói rất cay nghiệt: “ nha đầu chết tiệt kia, tao vẫn là mợ mày đấy, mặc dù đúng là cha mẹ mày chết sớm, nhưng mày không biết lễ phép như vậy sao?”
Vừa nghe thấy bà ta nhắc đến ba mẹ của mình, còn dùng loại ngữ khí không chút tôn trọng này, trong nháy mắt Kiều Cảnh Hi tức bể bụng, ngữ khí cũng biến thành lạnh lùng: “Có việc gì thì mau nói đi, tôi cũng không có nhiều thời gian hao tốn với bà như vậy đâu.”
“Hừ, làm sao? Bây giờ mày trèo lên cành cây cao thì ngon rồi à?” Tần Ngọc Liên bước về phía trước hai bước nhìn cô, trong giọng điệu tràn đầy xem thường: “Tao cho mày biết, làm người không thể quên cội nguồn, lúc trước nếu như không có bọn tao tốt bụng nhận nuôi mày, mày cảm thấy mày còn có thể có thời gian hưởng thụ như hôm nay sao? Hả?”
Khi nhìn về phía Kiều Cảnh Hi, bà ta mở to mắt, dường như hận không thể đâm thủng cô vậy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây