Ôn Hinh Nhu khẽ thở dài, trong lòng vô cùng hối hận nói: “Mẹ, hiện tại con không có tư cách gì ở nhà họ Thẩm, cũng không có việc làm. Tình hình của Thẩm thị bây giờ cũng không tốt lắm, ngày nào cũng phải đối mặt với bộ mặt thối tha của Lạc Trạch đối với con là đủ lắm rồi. Ngược lại là mẹ sao không ở lập trường của con suy nghĩ cho con một chút...”
“Vậy thì con cũng phải nghĩ đến gia đình của chúng ta!” Tần Ngọc Liên tức giận nói: “Người khác đều nói như vậy là gả con gái đi là tát nước ra ngoài, trước đây mẹ cũng không tin, nhưng bây giờ thật sự tin, con xem một chút con về sau liền mặc kệ mẹ và bố con đúng không?”
Không công bị đội một cái mũ vô ích như vậy, Ôn Hinh Nhu có chút hết đường chối cãi: “Mẹ, không phải như vậy, mẹ nghe con giải thích được không? Chủ yếu là mẹ phải đứng trên lập trường của con suy nghĩ thoáng cho con một chút. Con thực sự rất khó khăn...”
Cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng mẹ mình sẽ đạt đến trình độ này. Có lẽ chỉ có thể nói lúc trước ở nhà cô ta cũng không nghĩ nhiều như vậy, lúc đó cô ya chỉ cảm thấy mẹ mình rất cường thế, thật tình không biết, sẽ có một ngày, cường thế thật sự đến bên đầu mình.
“Đứa nhỏ này sao có thể nói như vậy, tại sao mẹ lại không đứng ở trên lập trường của con suy tính? Hả? Con nói một chút, từ nhỏ tới lớn không phải mẹ cái gì cũng cho con cái tốt nhất sao?” Tần Ngọc Liên mặt mày hớn hở cùng cô ta giảng giải , khí thế hùng hổ dọa người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây