“Tại sao tôi phải làm như vậy, chẳng lẽ anh không rõ sao?” Tính khí khó chịu của Ôn Hinh Nhu bắt đầu nổi lên: “Nếu anh trọng sạch thì anh có sợ tôi làm ra những chuyện này không ? Điều này chứng minh anh có tật giật mình!”
“Tôi có tật giật mình ư?” Thẩm Lạc Trạch chỉ tay vào mũi mình, cười lạnh: “Ôn Hinh Nhu, cô có biết cô đang nói gì không?”
“Tôi đang nói gì chẳng lẽ anh không rõ sao?” Mắt Ôn Hinh Nhu đỏ au: “Thẩm Lạc Trạch, tôi thực sự cảm thấy anh rất có lỗi với tôi. Anh đừng quên, lúc đầu tôi vì cái gì mà phải rút khỏi giới giải trí! Tôi đã hi sinh tất cả vì anh, bây giờ anh đối xử với tôi thế sao?”
Ôn Hinh Nhu nhìn chằm chằm vào Thẩm Lạc Trạch: “Đừng nói tôi đi điều tra sổ sách của công ty, cho dù tôi có lấy đi một nửa cổ phần của công ty thì đó cũng là điều đương nhiên!”
“Ôn Hinh Nhu, cô đừng quá không biết vô liêm sỉ như thế!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây