Nếu tỉnh táo, anh ta sẽ phải suy nghĩ rất nhiều chuyện không vui, như vậy quá mệt mỏi.
Khóe miệng nở một nụ cười tự giễu, Thẩm Lạc Trạch lần mò đến mép ghế sô pha, trực tiếp ngồi xuống.
Anh ta không phát hiện ra trong góc sô pha có một bóng người đang lặng lẽ đứng dậy , sau đó bước đến trước mặt anh ta.
“Thẩm Lạc Trạch, chúng ta nói chuyện đi.” Ôn Hinh Nhu khoanh tay, giọng điệu vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh đến mức khiến người ta thấy hơi sợ hãi.
“Cô là ai?” Thẩm Lạc Trạch giật nảy mình, vô thức ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn người phụ nữ trước mặt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây