“Không cần, không cần.” Trang Linh Ngọc vừa đáp lời cô ta, vừa lưu loát cầm muỗng canh lên thử mùi vị món canh trong nồi, sau đó lại cho thêm rất nhiều thứ bổ dưỡng vào đó.
Bây giờ bà ta như đã hoàn toàn tỉnh ngộ, thực sự hận không thể dùng hết mọi sức lực để đối xử tốt với Kiều Cảnh Hi.
Thấy bà ta phớt lờ mình như vậy, trong lòng Giản Nhã Vi càng cảm thấy khó chịu hơn.
Thế là, cô ta lại lên tiếng, chỉ mong sao có thể dìm Kiều Cảnh Hi xuống một chút: “Bác gái, cháu thấy Kiều Cảnh Hi quá không hiểu chuyện, hiện tại sức khỏe cô ta hẳn là đã gần khôi phục rồi, sao có thể để bác ngày nào cũng bận rộn vì mình như vậy được? Sức khỏe bác rất quý giá, bác không nên làm những chuyện nặng nhọc như này.”
“Nếu là cháu, cháu chắc chắn sẽ không nỡ để bác phải vất vả như vậy. Bác xem ngày nào bác cũng đặc biệt chạy đến bệnh viện, chỉ tiếc là người nào đó hoàn toàn không quan tâm đến bác. Lần trước, cô ta còn đụng phải bác. Còn nữa, cháu nghe mẹ cháu nói cố ý làm hỏng đồ là một chuyện rất xui xẻo. Bác xem, người phụ nữ này không có ý tốt với bác, thật quá đáng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây