Ôn Hinh Nhu tất nhiên cũng là một người sợ chết, vì sợ Lục Đình Thâm lại làm ra cái gì đó đối với mình cho nên sau khi nói xong những lời này bèn nhanh chóng bỏ chạy.
Trong mắt Lục Đình Thâm xuất hiện rất nhiều ánh sáng sắc bén, vốn dĩ cũng thật sự muốn cho người đuổi theo Ôn Hinh Nhu.
Dù sao Kiều Cảnh Hi là người phụ nữ của anh, mà người phụ nữ của anh không cần chịu đựng loại người cặn bã như vậy.
“Đuổi theo.” Lúc bờ môi mỏng phun ra hai chữ này, Kiều Cảnh Hi cũng ấn lên tay anh.
Lục Đình Thâm nhìn vào cô, chỉ thấy Kiều Cảnh Hi nhìn bóng lưng của cô ta lắc đầu một cái, có chút dở khóc dở cười nói: “Đình Thâm, không cần phải đuổi theo đâu. Nếu cô ta muốn tìm em tính sổ thì món nợ này sớm muộn gì em cũng phải giải quyết với cô ta.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây