Trong đầu Thẩm Lạc Trạch hiện tại liên tục nghĩ đến cảnh Lục Đình Thâm bảo vệ Kiều Cảnh Hi, khiến trái tim của anh ta đau đớn như bị cắt thành từng mảnh.
Nhưng anh ta không thể cứ như thế qua mặt được tính nhiều chuyện của Ôn Hinh Nhu, vì vậy thuận miệng nói cho có lệ: “Không ai cả, tôi đi đường không cẩn thận bị ngã thôi.”
“Bị ngã?” Ôn Hinh Nhu nghiêng người qua hỏi lại với sự nghi ngờ, sau đó đè lên vết thương khiến Thẩm Lạc Trạch nhất thời hít sâu một hơi vì đau.
“Những vết này sao có thể là do bị ngã được chứ?” Ôn Hinh Nhu hoài nghi nói: “Lạc Trạch, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Có phải gần đây công ty gặp chuyện xấu hay không?”
Khi hỏi những lời này, Ôn Hinh Nhu vẫn còn thầm cảm thấy lo lắng cho anh ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây