Trang Linh Ngọc đau lòng nhìn Lục Đình Thâm: “Đình Thâm, con nghe một chút, nghe một chút. Ngay cả đứa trẻ đều không phải con của con, con cần gì phải lưu luyến với loại phụ nữ như thế này nữa? Cô ta lừa con đến nỗi không chê vào đâu được! Người Lục gia chúng ta quan trọng nhất chính là mặt mũi. Con thân là con trai của nhà họ Lục, hôm nay đã một mình đảm đương một phía thì lại càng phải có tôn nghiêm của đàn ông!”
Mấy câu nói này hết sức hùng hồn, ngay cả hai người Ôn Hinh Nhu và Tần Ngọc Liên cũng bị chấn động.
Bị bọn họ hợp nhau vu oan cho mình như vậy, trong lòng Kiều Cảnh Hi tất nhiên cảm thấy rất khó chịu.
Sự ra đời của đứa bé này vốn dĩ chính là một bất ngờ tốt đẹp. Công việc của cô bận rộn không thể chăm sóc bé con thật tốt cũng được đi, bây giờ lại còn phải chịu đựng những lời nói khó nghe này của bọn họ.
Kiều Cảnh Hi im lặng suy nghĩ, nếu như có thể, cô hy vọng nó không nghe thấy, một câu cũng không cần nghe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây