Cô ta chưa kịp lên tiếng Ôn Hinh Nhu đã nói lên một tràng: “Mộ Vô Sương, cô đến cùng là xảy ra chuyện gì vậy? Mới đầu không phải cô nói mình là bà Lục sao? Như thế nào bây giờ Lục Đình Thâm cản bản không công nhận cô coi như xong, Kiều Cảnh Hi còn thực sự trở thành chính chủ?”
Sau một hồi Ôn Hinh Nhu dừng lại, nghiến răng hỏi: “Cô mỗi ngày ở công ty Hoàng Đình, chẳng lẽ đều là bất tài sao?”
Mộ Vô Sương mấp máy môi, cuối cùng phun ra mấy chữ: “Tôi nói cho cô biết, cô bây giờ tốt nhất không nên chọc tôi”
Bây giờ cô ta thực sự đã đạt đến điểm giới hạn trong cảm xúc của mình. Thành thật mà nói, cô ta chưa bao giờ sống như thế này từ khi còn nhỏ.
Nó thực sự sắp sụp đổ, đó là cảm giác mà cảm xúc không thể kìm hãm lý trí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây