Anh ta tức giận siết chặt nắm đấm, sau đó không nhịn được đưa tay ra, muốn ôm cô ta vào trong ngực, an ủi một phen.
Chỉ là Mộ Vô Sương mười phần cảnh giác tránh được anh ta, sau đó lại dùng ánh mắt phòng bị nhìn anh ta. Cái nhìn ấy như thể rất sợ anh ta vậy.
Hơn nữa, lúc nào cũng có cảm giác muốn trốn đi.
Nghĩ đến chính mình vất vả lắm mới khiến cho cô ta đi ra, tổng thanh tra Bạch quýnh lên, theo bản năng liền bắt đầu nói xin lỗi: “Thật xin lỗi, thật xin lỗi. Vô Sương, tôi thật sự không phải cố ý đâu. Hành động vừa rồi của tôi cô không nên để ở trong lòng. Vừa rồi là tôi không suy nghĩ đến cảm nhận của cô, thật sự rất xin lỗi...”
Anh ta vừa nói xin lỗi, vừa dùng ánh mắt nóng nảy mà thành khẩn nhìn cô ta.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây