Sau khi một hồi suy nghĩ, Mộ Vô Sương quyết định giả vờ hiền lành yếu đuối một chút.
Mặc dù mình không hiểu rõ về Lục Đình Thâm, nhưng có lẽ không một người đàn ông nào có thể nhẫn tâm ức hiếp một người phụ nữ đáng thương, đúng không?
Nếu mình tỏ ra mình là một cô gái nhỏ yếu ớt, biết đâu anh ấy sẽ quan tâm đến mình hơn...
“Xin lỗi anh, em biết mình sai rồi, em cũng sẵn sàng gánh chịu hậu quả. Nhưng em hi vọng anh có thể đừng trách phạt em, em thực sự bị ma quỷ mê hoặc mới làm ra chuyện đó. Xin lỗi anh...nếu có trách thì nên trách vì em thực sự quá thích anh.”
Mộ Vô Sương vừa nói xong đã luồn mười đầu ngón tay mảnh khảnh vào mái tóc bồng bềnh, những giọt nước mắt cũng không kìm lại được mà rơi xuống, nhìn cô ta trông có vẻ rất ăn năn hối lỗi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây