“Vâng.” Người trợ lý kia nhìn cánh cửa đóng chặt, hơi khó xử gật đầu: “Từ sáng tới giờ chị ấy luôn như vậy, cũng không có ai dám đi vào.”
Không ngờ, sau khi nghe cô ta giải thích như vậy, sắc mặt gã giám đốc Bạch càng u ám hơn.
“Cô bị làm sao vậy? Cô là trợ lý của Vô Sương mà thái độ lại chiếu lệ qua quýt như vậy sao, ngay cả nguyên nhân cô ấy tức giận cô cũng không biết. Nếu cô ấy xảy ra chuyện gì bên trong, cô có chịu trách nhiệm nổi không?”
Trợ lý thấy giám đốc Bạch đứng về phía Mộ Vô Sương, lập tức cảm thấy ấm ức vô cùng.
Bình thường Mộ Vô Sương luôn chửi bới đánh đập cô ta, tính khí thất thường cô ta không thèm nói thì thôi, bây giờ lúc Mộ Vô Sương còn nổi nóng như vậy, cô ta còn phải vào chịu trận, chẳng phải là tự chuốc lấy khổ cực đi tìm đường chết sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây