Lục Đình Thâm nhíu mày thật sâu, lại lần nữa lấy nước tảy lên mặt cho đỡ khó chịu.
Nước lạnh lẽo kích thích khiến anh khôi phục không ít thần trí, nhưng thân thể vẫn như cũ như sắp bị thiêu hủy.
Ngón tay cái lướt qua chiếc cằm góc cạnh, Lục Đình Thâm nhận ra chính mình không bình thường.
Anh buông áo khoác và ném nó sang một bên, dựa lưng vào bức tường lạnh lẽo phía sau để chống lại sức nóng của cơ thể.
Chỉ là, chút mát mẻ này đối với anh chẳng qua là kiến càng rung cây mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây