Người nhân viên phục vụ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, còn tưởng rằng bản thân không cẩn thận đắc tội Mộ Vô Sương nên nhanh chóng cúi đầu xin lỗi: “Thực xin lỗi thực xin lỗi… Tôi không cố ý xúc phạm cô, xin hãy tha thứ cho tôi…”
Không đợi người phục vụ nói hết, Mộ Vô Sương đã đưa cho cô ta một xấp tiền.
Để tránh bị phát hiện, cô ta còn tự kiểm tra xem có người khác không, và đứng chắn trước mặt người phục vụ.
“Cái này, cái này...” Đôi mắt của người phục vụ mở lớn như chuông đồng, lắp bắp nhìn Mộ Vô Sương, trong ánh mắt hiện lên vẻ hoảng sợ trước nay chưa từng thấy. trước giờ cô ta đều biết không có miếng bánh nào đột nhiên từ trên trời rơi xuống cả, xấp nhân dân tệ màu hồng trên tay lại còn giống củ khoai nóng hổi, khiến trái tim cô ta đập loạn nhịp.
“Dừng làm ồn.” Thấy dáng vẻ cô ta như ăn phải ruồi, Mộ Vô Sương chán ghét vươn bàn tay thon dài lên che miệng cô ta làm động tác im lặng, ý bảo cô ta không cần lên tiếng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây