Mộ Khiếu Trần mất mặt bỏ chạy, chỉ để lại Dược Tiểu Tiểu một mình chìm trong dòng suy nghĩ.
“Qua năm này là mình 17 tuổi rồi. Nếu suy đoán theo lẽ thường thì tuổi thọ của mình chỉ còn một năm nữa. Chết thì không sợ, nhưng dù là nguyên chủ hay là mình thì đều chưa từng nếm trải mùi vị đàn ông, ít nhiều cũng thấy thiệt thòi...”
Dược Tiểu Tiểu không cam lòng, không cam tâm cứ thế mà chết đi, cho nên nhất định cô phải hoàn thành nguyện vọng của nguyên chủ và của chính mình.
Thế nhưng, đến giờ mình vẫn chưa có kinh nguyệt, cũng không biết tình huống này có ảnh hưởng gì đến việc “ăn” Mộ Khiếu Trần hay không?
Thôi kệ, cho mình nửa năm, đến lúc đó, dù có kinh nguyệt hay không, mình cũng phải “xử” anh ta, nếu không sợ là không kịp mất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây