Hy vọng của Điền Khuê đã tan thành mây khói. Dù sao chuyến này Tiểu Tiểu không đi cùng, làm sao có thể ăn thịt lợn được chứ?
Tuy nhiên, Mộ Khiếu Trần vẫn rất hào phóng, mời mọi người một bữa thịt kho tàu với cơm tẻ, ăn no căng bụng.
Thịt kho tàu tuy ngon, nhưng vẫn chưa đã bằng thịt lợn, hơn nữa cơm tẻ cũng không chắc bụng bằng bánh bao.
“Lương thực tôi để ở đây rồi, mọi người nghĩ cách chuyển đi nhé. Tôi cũng phải về rồi. Nếu có tin tức gì, chúng ta sẽ liên lạc.”
Mộ Khiếu Trần không thể nói chắc chắn được, nhỡ đâu Tiểu Tiểu không có đủ lương thực thì sao? Hơn nữa, anh cũng không thể cứ quyên góp lương thực mãi được, dù sao có một số việc không thể để lộ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây