Cái nghiệt duyên đáng chết này khiến Dược Tiểu Tiểu suýt chút nữa cắn nát răng. Ngược lại, Mộ Khiếu Trần vẫn thản nhiên, anh cho rằng không cần vì một người qua đường mà ảnh hưởng tâm trạng.
Anh nắm tay Dược Tiểu Tiểu, ra hiệu cô nên tranh thủ tích trữ hàng hóa, dù sao họ đến Trấn Hoàng Kim một chuyến không dễ dàng.
“Hồ ly tinh, ban ngày ban mặt đã lôi lôi kéo kéo với đàn ông... phi.”
Dược Tiểu Tiểu và Mộ Khiếu Trần đều không để ý tới, ngược lại khiến cho bà thím kỳ quặc kia càng được thể lấn tới, thấy hai người nắm tay, bà ta hung hăng trừng mắt một cái không nói, còn há mồm khạc nhổ.
Bà nội ngứa mắt, hổ không ra oai thì tưởng tôi là mèo bệnh sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây