Chị Lý còn muốn nói gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Mộ Khiếu Trần, cô ấy rất biết ý, ngậm miệng lại và rời đi.
Thức ăn được dọn lên, Dược Tiểu Tiểu chẳng buồn nói chuyện, cắm cúi ăn. Ăn hết veo một bát cơm, cô nàng mới có sức lực để lên tiếng: “Mộ Khiếu Trần, đồ ăn ở đây không ngon bằng anh nấu.”
Dược Tiểu Tiểu sợ người khác nghe thấy, bèn nhoài người sang, nói nhỏ vào tai Mộ Khiếu Trần.
“Ừ, chờ về nhà anh nấu cho em ăn.”
Nhìn đôi môi hồng hào của Dược Tiểu Tiểu mấp máy, Mộ Khiếu Trần bỗng cảm thấy hơi khó thở. Anh đột nhiên nảy ra một ham muốn được hôn lên đôi môi ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây