Tôi và Đao Thần ra sức chống trả đám phục vụ, Cuồng Trù thì vẫn ngồi trên bục, dửng dưng cười nói: “Nguyên liệu nấu ăn có hơi hổ báo, mọi người đợi một chút, đừng sốt ruột.”
Lúc này bỗng tôi bị đập một phát phía sau, chợt cảm thấy quay cuồng trời đất, nặng nề ngã ra đất. Đao Thần thấy vậy hét lên: “Tống Dương!”
Ông ta ném một tên phục vụ ra xa, đạp văng tên vừa đánh lén tôi rồi ôm tôi dậy. Ý thức tôi tỉnh táo, chỉ là bị chấn động não, túm lấy tay Đao Thần, nói: “Tôi không sao, không sao...”
Đám phục vụ lập tức vây lại, Đao Thần giơ đao lên nói: “Kẻ nào dám!”
Cuồng Trù cười lạnh: “Đừng cho rằng ta đây không biết, các ngươi hành động trong bóng tối, định tận diệt nơi này. Hừ, chỉ là cảnh sát thì sao có thể làm khó dễ ta được? Nếu như các ngươi đàng hoàng một chút, ta cũng sẽ đối đãi như khách quý, nhưng đã cố tình như vậy thì ta đây chẳng cần khách sáo nữa...Giết chúng!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây