Hoàng Tuyền chìa một cánh tay ra, xua tay với đám cảnh sát: “Khuyên các vị một câu, tốt nhất nên tỉnh táo, nhìn xung quanh mình xem.”
Bốn phía là ánh sáng mạnh, tôi chẳng thấy rõ gì cả, chỉ mờ mờ nhận ra có người bao vây, trong tay cầm SMG, chúng dựa vào ưu thế của trực thăng, từ từ hạ xuống từ trên nóc. Cộng thêm ánh sáng mạnh, chiến thuật thô bạo này đối với chúng tôi bản là trí mạng.
Hoàng Tuyền cười nói: “Ngoài ra, ta còn cho người lắp đầy bom xung quanh, chỉ cần ta động thủ, tất cả sẽ tan tành mây khói.” Dứt lời hắn lôi ra một cái điều khiển.
Bỗng Tống Hạc Đình bước ra từ trong đám người, những tay súng của Hoàng Tuyền lập tức chuyển hướng bà, nhưng bà chẳng hề lay động. Tiểu Đào hô to: “Quay lại! Quay lại!”
“Giọng của ngươi...” Tống Hạc Đình run run: “Ngươi là Tống Viễn Khê!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây