Tiểu Đào nghiến răng nghiến lợi hét: “Huyết Anh Vũ!” Sau đó rút súng chĩa về phía cô ta bắn một phát, phát bắn này chỉ mang tính cảnh cáo.
Huyết Anh Vũ lập tức chạy dọc theo xà nhà, nhảy tót lên một đống vật liệu chất cao tới nóc, khẽ cười: “Có bản lĩnh thì bắt tôi đi!”
Nghe tiếng dây có định bị cắt, tôi hô: “Chạy mau!”
Bốn người chúng tôi vội vã rút lui, vật liệu xây dựng chất đống như núi ào ào đổ xuống, chớp mắt đã chôn vui cả thi thể lẫn lối đi. Lúc bụi tan hết thì Huyết Anh Vũ cũng mất tích.
Tôi cùng Tiểu Đào đuổi ra bên ngoài, nhìn quanh bốn phía, rõ ràng là đất phủ tuyết nhưng lại chẳng hề có dấu chân nào. Tiểu Đào bực tức mắng: “Nữ nhân đáng chết!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây