Thiên Ngôn Thắng Đao hẹn gặp tôi ở một quán cà phê. Bởi vì bây giờ anh ta là tâm điểm chú ý, cho nên lúc tới, anh ta đội mũ lưỡi trai và đeo khẩu trang, mặc áo khoác đen, vẻ nho nhã lần trước đã biến sạch.
Ngồi xuống ghế, Thiên Ngôn Thắng Đao trực tiếp hỏi: “Tại sao phải nhắm vào tôi như vậy?”
Theo tôi thời điểm này vạch rõ lập trường là điều rất quan trọng, liền thẳng thắn thừa nhận: “Tôi không công khai manh mối, anh lấy đâu ra tài liệu thực tế để viết truyện?”
Thiên Ngôn Thắng Đáo thoáng hốt hoảng, nháy mắt nét mặt lộ ra hung ác, tôi nói toẹt ra: “Đại tác gia, trong mắt tôi, bất kể là gian dối, lừa gạt, nhận hối lộ...đều không bằng được hai chữ giết người! Bất luận là vì lý do gì, bất kể động cơ mưu sát là gì, tôi đều không tha thứ, hơn nữa sẽ cùng đấu tranh với hung thủ tới cùng.”
Anh ta nhìn tôi chằm chằm, đột nhiên cười: “Đường đường một Tống đại thần thám, hóa ra cũng thường thôi. Đám cư dân mạng bây giờ nhất nhất cho tôi là hung thủ, tôi nghĩ người thông minh như anh sẽ không bị lừa, ai ngờ đến anh cũng nghĩ như thế? Trước giờ anh đều là dùng trực giác và vận may để phá án sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây