Tổ đặc án không có nguồn án trực tiếp, bình thường đều do trên bộ giao cho hoặc tiếp quản các vụ của tổ chuyên án khác. Những vụ bị chúng tôi tiếp quản trong cục gọi là “trúng tuyển”, bởi vì họ nửa vui nửa buồn. Buồn là vì đã bị tiếp quản đồng nghĩa với họ đã điều tra sai hướng, uổng phí nhân lực, cũng mất đi cơ hội lập công. Còn vui là do vụ án được chúng tôi tiếp quản thì ắt sẽ phá được, bất kể có bao nhiêu hy vọng lập công đi nữa thì trong thâm tâm vẫn mong bắt được tội phạm hơn.
Nghe tôi nói thế, Tuyên pháp y cười cười: “Xem ra chúng tôi trúng tuyển rồi. Để tôi đi báo với Hình đội trưởng một tiếng, vấn đề thủ tục cậu không cần lo.”
Tôi ngại ngại sờ tay sau gáy: “Ngượng ngùng, Tuyên pháp y, lại phá đám rồi.”
Tuyên pháp y xua tay: “Chuyện này có tổ đặc án các cậu ra tay, người chết và thân nhân đều có chỗ để giao phó, là chuyện tốt. Đề hình quan Tống Từ là thần tượng trọn đời của tôi, tôi cũng hy vọng tuyệt học Ngỗ Tác có thể bỏ hư giữ thực, để phù hợp tốt hơn với hiện đại. Cô cậu cố gắng lên!”
Sau khi Tuyên pháp y đi, tôi và Băng Tân tiếp tục nghiệm thi. Vì đã nhận định đây là mưu sát cho nên chúng tôi kiểm tra lại vết thương trên người nạn nhân một lượt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây