Bị cano đâm trúng một cú này, xương sườn tôi như có mấy cái gãy rời, đau đớn không thôi. Tôi trôi lơ lửng trên mặt biển, chỉ cách Huyết Anh Vũ chừng 10m, Nam Nam bất an hô: “Chú!”
Những người khác đang gắng sức bơi về phía tôi, Huyết Anh Vũ khởi động cano, phóng tới chỗ tôi. Lòng thầm nghĩ, cô ta lại muốn giết mình, lần này thì chết chắc rồi.
Nhưng trong khoảnh khắc cano lao tới, Huyết Anh Vũ lại chạy chậm, đánh lái né sang một bên, cúi xuống túm tôi lên cano. Bị vứt vào chỗ ngồi, xương sường gãy đâm vào da thịt bên trong, tôi đau đến muốn ngất xỉu.
Cano nhanh chóng bỏ những người khác lại đằng sau, rẽ sóng mà phi đi. Xa xa, tôi trông thấy ánh đèn đêm Macao, cano không lái về hướng đó, mà lúc gần đến bờ thì rẽ vào một bến tàu hoang vắng.
Cano dừng bên cạnh cầu tàu, Huyết Anh Vũ nhảy lên, ôm Nam Nam lên cầu, sau đó lột khăn trùm đầu xuống ôn hòa nói: “Ngoan, theo tỷ tỷ lên đây chút, tỷ tỷ có chuyện phải xử lý.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây