Lương cảnh quan nói: “Không thể ngồi cái tàu lượn này, chính năm xưa vì nó gây tai nạn mà công viên này mới bị bỏ hoang. Hai mươi năm không bảo trì, phần ghế ngồi đã bị tàn phá nghiêm trọng, ngồi lên đồng nghĩa với liều mạng.”
Tôi ngẩng đầu nhìn ra phía xa, con búp bê kia được đặt trên đường ray, nếu ngồi tàu lượn, nó sẽ bị nghiền nát, hẳn là không phải Joker muốn chúng tôi ngồi.
Đao Thần hất tà áo choàng, nói: “Ta leo lên thử xem, kết cấu của cái này rất dày đặc, có thể leo được.”
Cao Thiên Tuyệt nói: “Lão nhân gia, ông nghỉ ngơi đi, công việc nguy hiểm này để cho tôi.”
Tôi dặn dò: “Anh cẩn thận đấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây