Tôi tới thị cục, đầu tiên vào phòng kỹ thuật nhờ một cảnh sát quen hỗ trợ điều tra vân tay, sau đó sang thẳng phòng Pháp Y. Vào phòng, Băng Tâm đang vừa đeo tai phone nghe nhạc, vừa cân nội tạng một cái xác.
Miệng con bé lẩm bẩm bài hát của giới trẻ, tôi suýt thì bật cười, tư chất con bé đúng là khác người.
Vỗ vai con bé một cái, Băng Tâm giật mình, quay người nhìn, trông thấy tôi liền tháo găng tay, bỏ tai nghe ra.
“Sao huynh lại tới đây, có án mạng nữa à?” Băng Tâm cười hì hì.
Nhìn thi thể nam vừa bị giải phẫu trên giường sắt, tôi nói: “Bên ta không có, sao bọn muội có án mà không gọi ta?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây