Sáng hôm sau chúng tôi lên đường quay về Nam Giang, mấy nay ở nơi phương bắc, khi trông thấy Nam Giang non xanh nước biếc, tâm trạng ai cũng bồi hồi.
Xuống tàu, Tiểu Đào cười khổ: “Làm xong trận này, có thể sẽ tiếp tục phải bận rộn, chắc chắn có một đống việc đang chờ em.”
Tôi nói: “Em đã là tổ trưởng tổ đặc án rồi, việc trong cục vẫn không từ, chân đứng hai thuyền, không sợ ngày nào đó mệt chết sao?”
Tiểu Đào nói: “Anh nghĩ em là kẻ cuồng công việc à, chẳng qua là giờ không đủ người, lại ngu ngốc bị Tôn cục trưởng yêu thích, nhất định không cho đi. Thôi không nói nữa, em về trước đây.”
Băng Tâm cười hì hì: “Muội với Tống Dương ca ca về cửa hàng Đại Lý chút vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây