Nữ sát thủ giật mình, hỏi Trương Thạc: “Ngươi bị bám theo?”
“Không...không thể nào.” Rõ ràng Trương Thạc cũng hơi hoảng.
“Phần trăm thất bại nhiều hơn thành công.” Nữ sát thủ hung tợn mắng, nhìn về phía chúng tôi, đột nhiên chỉ Băng Tâm: “Con bé này là con gái cục trưởng, có thể lấy làm bia đỡ đạn tạm thời.”
Băng Tâm bị chúng cưỡng ép lôi ra ngoài, con bé sợ đến câm như hến, mặt cắt không còn giọt máu. Tôi nhìn Băng Tâm, khẽ lắc đầu, ra hiệu không cần phải sợ.
Tất cả đều theo nữ sát thủ đi ra ngoài, chỉ có hai tên ở lại trông chừng, tôi ý thức được đây là cơ hội thoát thân tốt nhất.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây