Cả phút trôi qua sau đó chúng tôi không nói câu nào, mọi người đều chìm đắm trong sự bàng hoàng to lớn. Bản danh sách này chứng minh khi Lý Vân Gia ở đây, ả hoàn toàn tỉnh táo chứ không hề điên!
“Ả lại dám lừa gạt tất cả chúng ta.” Tiểu Đào lắc đầu ngao ngán.
“Xem kỹ một chút dưới giấy dán tường còn thứ gì nữa không?” Tôi vừa nói vừa đi tới xé giấy, giấy và mảng vôi loạt xoạt rơi xuống, lộ ra mặt tường xi măng. Một vài bức vẽ kỳ quái hiện ra, cũng được dùng đinh vẽ trên nền lớp vôi trát. Trong đó có một hình vẽ nữ nhân tóc tai bù xù, tay cầm dao găm, mặt có nét giống Lý Vân Gia nhưng không nhìn ra hàm nghĩa cụ thể, có vẻ như người vẽ chỉ đang phát tiết nỗi u uất trong lòng mà thôi.
Những hình vẽ này khiến tôi rợn người, liền xé toàn bộ giấy dán tường ra, bức tường đối diện lại xuất hiện một bức vẽ. Đó là một sơ đồ, trên đó có mấy chỗ đánh dấu bằng mũi tên và ký hiệu, Tiểu Đào xem xét một hồi rồi kinh ngạc la lên: “Đây là...bản vẽ sơ đồ bệnh viện tâm thần! Lúc đó ả đang lên kế hoạch bỏ trốn.”
“Này, mấy người đang làm gì vậy?” Một giọng nói bên ngoài vang lên, thì ra là viện trưởng và một bác sĩ quay lại, thấy chúng tôi làm bừa bộn trong phòng, không kìm được mà quát lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây