Tôi với Tiểu Đào nhìn nhau, nhỏ giọng hỏi: “Xe em cất rồi chứ?”
Tiểu Đào nháy mắt, đáp: “Yên tâm đi, cái này em còn không biết sao, xe đã giấu trong bụi cây rồi.”
Người kia dừng xe đi vào, rất quen thuộc ấn mật mã mở khóa, anh ta không hề ý thức được nơi này bị đột nhập, đó là một người đàn ông trung niên, gầy tong teo, đeo cặp mắt kính dầy cộm.
Nếu giờ bật đèn, đột nhiên thấy chúng tôi trong phòng, anh ta chẳng rất có thể sẽ đau tim, vì vậy tôi đẩy cái ly trà rơi xuống đất. Người đàn ông giật mình 'A' lên một tiếng, không tránh khỏi có chút sợ hãi.
“Xin chào, đừng sợ, chúng tôi là cảnh sát.” Tôi nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây