Quay trở lại vào trong viện bảo tàng, tôi hỏi Tiểu Đào: “Phải rồi sao em lại gọi là quản lý mới?”
Tiểu Đào giải thích, đây là người mới do cục cải cách ruộng đất điều chuyển tới để thay vị trí quản lý cũ. Lúc tra hỏi nhân viên viện bảo tàng, có vẻ như quản lý mới này không được lòng mọi người cho lắm.
Viện bảo tàng là đơn vị hành chính sự nghiệp khá là nhạt nhẽo, làm việc ở đây cần một quản lý bao dung trầm tính, mớ có thể từ từ khám phá thú vui trong công việc. Quản lý cũ là một người rất nhiệt tình với nơi này, yêu thích văn vật, được mọi người quý trọng. Nhưng quản lý mới là một tên quan liêu, viện bảo tàng đối với ông ta mà nói chỉ là một cái ván để thăng quan phát tài. Cho nên sau khi đến đây đã đổi mới rất nhiều thứ, luôn than phiền khiến nhân viên ai oán. Vì theo đuổi cái gọi là thành tích, ông ta còn mang mấy món quốc bảo sang Đài Loan để trưng bày.
Tuy nói xúc tiến trao đổi văn hóa giữa hai bên là một chuyện tốt, nhưng ông ta quá mức quan trọng vào lợi nhuận, không nghe ý kiến chuyên gia, khiến không ít văn vật bị hư hại trong thời gian triển lãm.
Ngoài ra, ông ta còn nhét người thân của mình vào viện, ví như tiểu Vương kia, vào làm thì lười biếng lêu lổng, ngồi không ăn lương khiến người ta ghét vô cùng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây