Đột nhiên Tống Tinh Thần từ phía sau nhảy xồ ra, khắp người là máu, đằng đằng sát khí lườm Tôn Hầu Tử. Cô ta khinh miệt nói: “Đừng có bước tới! Nếu không đồng quy vu tận!”
Phát súng kia bắn xuyên bắp chân tôi, tuy không trúng vào xương nhưng đau đớn vô cùng, máu đã ướt đẫm ống quần. Tôi giơ tay ra hiệu cho Tống Tinh Thần sau đó nói với Tôn Hầu Tử: “Cô tên Hạ Tư Vũ đúng không?”
“Hạ Tư Vũ?” Cô ta hơi nhíu mày, mấy giây sau nói: “Không, ta là Tôn Hầu Tử, là thủ hạ trung thành của Cảnh Vương Gia!”
Lúc nói những câu này, ngữ điệu y như cái máy, tôi hoài nghi cô ta đã bị tẩy não, cái tên Hạ Tư Vũ này nhất định là rất lâu không còn ai gọi, nhưng sâu trong tâm khảm cô ta vẫn nhớ, cho nên mới lộ ra biểu hiện này.
Sở Yên ngẩng đầu: “Cô đúng là Hạ Tư Vũ sao? Tỷ tỷ Hạ Tư Dương của cô đã tìm cô nhiều năm rồi...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây