Đối mặt với sự vạch trần của tôi, Kim Hâm không còn gì giấu được nữa, mặt hốt hoảng, ôm đầu nói: “Tôi giữ im lặng, tôi không muốn bán đứng anh ta!”
Xem ra hắn quả thật rất tôn kính Dư Âm, đây không phải là hội chứng Stockholm, mà là hắn đã đọc sách của Dư Âm, nghe bài hát của Dư Âm, lại còn được Dư Âm cứu, nên có một sự tôn kính xuất phát tự đáy lòng.
Tiểu Đào nói: “Hiện giờ chúng tôi chỉ muốn biết sự thật, việc Dư Âm còn sống chúng tôi đã biết từ trước, tìm ra hắn là chuyện sớm muộn. Chuyện này sẽ gây ra rúng động xã hội, anh suy nghĩ đi, nếu anh không nói, những nhà báo sẽ làm gì để thu hút độc giả, họ sẽ thêm mắm thêm muối, bẻ cong sự thật, viết thần tượng của anh thành một kẻ điên, đây là điều anh mong muốn?”
Tôi thật bội phục điểm này, Tiểu Đào đã chọc trúng chỗ yếu.
Kim Hâm có vẻ dao động, tôi lại bổ sung một câu: “Chúng tôi đều đã nghe các ca khúc của Dư Âm, cũng đã tỉ mỉ phân tích về anh ta, anh ta là một nhân vật truyền kỳ, chúng tôi tin anh ta không phải người xấu theo đúng nghĩa đen.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây