Tôi định đưa tay giật mặt nạ, Đao Thần đột nhiên nói: “Tống Dương, bây giờ chưa phải là lúc. Vì sự an toàn của ngươi, có một số chuyện ngươi chưa nên biết thì hơn!”
Tôi biết hắn sẽ giở thủ đoạn, liền vung tay thật nhanh túm lấy mặt nạ. Đao Thần rất linh hoạt né tránh, tay áo phất lên thu sạch đám card trên bàn. Lúc này xung quanh bốc lên một làn khói trắng, tôi ôm miệng ho khan, vất vả xua đi đám khói, Đao Thần đã biến mất.
Tôi ảo não không thôi, chợt hành lang vang lên tiếng bước chân dồn dập, tôi ra ngoài nhìn, thì ra là cảnh sát. Cảnh sát mập thấy trong phòng bốc khói, cau mày nói: “Tống cố vấn, cậu nghiện thuốc đấy à?”
Tôi hỏi: “Tìm tôi có việc gì?”
“Phát hiện mấy xác chết trên đường Hạ Hà.” Cảnh sát mập nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây