“Ngũ bộ mê tâm tán?” Băng Tâm lần đầu nghe thấy danh từ này. Tống Hạc Đình giải thích, đây là một loại mê hồn dược, có thể khiến cho sức phán đoán và lòng cảnh giác của phụ nữ yếu đi, nó được các con buôn dùng từ thời phong kiến.
Băng Tâm hỏi: “A di, cô biết toa thuốc sao?”
Tống Hạc Đình cầm lấy một trang giấy, viết mấy dòng: “Ta nhớ mấy vị này là thành phần chính, cô dựa vào đó xét nghiệm đi, nếu như có những thành phần đó thì chắc chắn là nó.”
Băng Tâm cầm toa thuốc chạy ra ngoài, tôi nhìn ra cửa sổ suy nghĩ mấy chuyện, Tống Hạc Đình cười hỏi: “Sao thế, có chuyện gì phiền não sao? Có phải là có ý gì với con bé này không, thực ra ta cũng rất thích nó, thông minh ngoan ngoãn, lễ phép biết điều.”
Tôi cau mày: “Cô cô, con bé cái gì cũng tốt, là do cô...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây