Tôi tức giận đập bàn: “Tên hỗn đản này! Thứ người như vậy nên bắn chết!”
Hoàng Tiểu Đào nói: “Chuyện này thuộc về tội xâm phạm nghiêm trọng tài sản của người khác, nếu như Nhiếp Á Long kiện con trai mình.”
Tôi bất đắc dĩ nói: “Chắc chắn sẽ không kiện, con ruột mà. Haiz, sao lại có loại nghiệt chướng này chứ.” Tôi liếc mắt nhìn tờ giấy: “Còn một người khác được nhận tiền là ai, địa chỉ ở đây, chẳng lẽ cũng là người có liên quan tới vụ án? Anh nhớ trong gia tộc Mã Tam Hữu không có người này.”
“Thân nhân người bị hại?” Tiểu Đào xen vào.
Tôi gật đầu đồng ý, bóng mờ trong lòng lại thêm một tầng, ông nội tôi kính trọng bấy lâu lại có bí mật như vậy, thà vay mượn cũng phải tiếp tế hai người kia, chẳng phải chứng minh ông hổ thẹn trong lòng sao?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây