Ngô Dương không có biểu hiện nói dối, chỉ là sao chuyện này có thể là thật được. Nếu ông tôi là nghi phạm, Tôn Lão Hổ sẽ không giấu tôi, huống chi ban đầu là vụ án xảy ra trước, sau đó họ mới tới để điều tra.
Bất luận thế nào đi nữa, ông tôi cũng không thể là tội phạm.
Thấy đột nhiên tôi phản ứng mạnh như vậy, Ngô Dương nhướn mày: “Sao vậy Tống thần thám, cậu biết người này?”
Tôi không biết trả lời như thế nào, mà không trả lời thì coi như là thừa nhận, Tiểu Đào vội chen ngang: “Nguyên văn tay cảnh sát bị thương nói thế nào?”
Ngô Dương suy nghĩ một chút, nói: “Tống Triệu Lâm đáng bị chém ngàn dao!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây