Cái kim châm đâm vào mạch máu, lập tức tôi cảm thấy choáng váng. Rút nó ra, mũi kim có bôi chất gì đó, có vẻ như là thuốc mê, bởi nếu là chất độc thần kinh thì khi châm vào cổ chỉ thoáng cái sẽ khó thở, nhưng thuốc mê cần mấy phút mới phát huy tác dụng.
Tống Thế Siêu chửi một câu, lập tức xông tới tên vừa bắn phi tiêu, người kia thấy vậy bỏ chạy như một làn khói.
Tôi gọi một tiếng: “Mau quay lại...” tuy nhiên chợt cảm thấy uể oải, hai chân vô lực như say rượu, mặt đất xung quanh cũng đang xoay tròn.
Tôi cố sức vỗ vào mặt mình, bấm huyệt hợp cốc ở gan bàn tay để giữ tỉnh táo, không biết chờ bao lâu thì Tống Thế Siêu quay về, nói: “Để hắn chạy thoát mất rồi. Tiểu thúc thúc, thúc bị trúng độc à?”
Tôi hít sâu một hơi: “Tôi bị dính thuốc mê, sắp không trụ vững được nữa rồi, mau đi tìm chỗ trốn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây