Cả đường đi, tôi cứ ngâm nga hát nhỏ, đây là ám hiệu định sẵn giữa tôi với Vương Đại Lý, mỗi lần xe chuyển hướng tôi sẽ hát một bài khác nhau. Tám hướng, mỗi hướng tương ứng với một bài hát, sợ hắn nhầm lẫn tôi còn viết ra giấy.
Do luôn có kẻ giám sát, nên ở trong thành phố còn đỡ, chứ khi ra ngoài ngoại ô sẽ rất dễ bị phát hiện.
Khoảng 10h, chúng tôi ra tới ngoại ô, phía trước là trạm thu phí, có một cảnh sát giao thông chặn xe lại hỏi, tôi đưa giấy chứng nhận ra nói: “Chúng tôi là người bên thị cục, đang áp giải nghi phạm ra khỏi thành phố.
Cảnh sát giao thông không yên tâm, nói: “Tôi phải gọi điện xác nhận lại đã.”
Tôi nghiêm mặt: “Lần này là hành động mật, chỉ có cục trưởng Tôn Hổ biết, anh có thể gọi trực tiếp cho ông ta.” Sau đó đọc làu làu số điện thoại của Tôn Lão Hổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây