Tôi nhìn ra bên ngoài cửa sổ, góc tây nam trong chuồng có mấy con chó đã chết, dáng to lớn hơn Alaska, lông vàng xám, có vẻ là mấy con ngao Tây Tạng.
Hoàng Tiểu Đào định đi qua xem xét, tôi níu vai nàng lại: “Chờ chút nữa hãy qua.”
Tôi đẩy cửa căn phòng thứ hai, trên đất có một dấu vết người nằm rõ ràng, tư thế giống như bị trói chặt hai tay, trên thi thể nạn nhân không có vết trói rõ lắm, có thể chỉ trói bằng loại vải mềm nào đó.
Quan sát bốn phía, trong góc có mấy hạt thức ăn chó, tôi cầm lên nhìn, Tiểu Đào còn đưa hẳn một viên vào miệng nhai. Tôi há hốc mồm nhìn nàng, nàng nhai mấy cái thì nhổ ra: “Lúc còn bé em nhà em cũng có nuôi chó, thức ăn cho chó chất lượng tương đối khá, không có tinh bột, hình như toàn là thịt, gần như không có mảnh xương vụn luôn. Thứ hung thủ cho nạn nhân ăn là thức ăn chó nhập khẩu.”
Tôi nói: “Em đúng là không câu nệ gì.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây