Sáng hôm sau tỉnh dậy, tôi hắt hơi mấy cái liền, chắc do tối qua tắm xong không lau người kỹ, nên bị cảm nhẹ.
Rút hai tờ giấy ăn trên bàn ra lau nước mũi, nhìn đồng hồ mới 5 rưỡi sáng, thầm nghĩ chi bằng làm bữa sáng cho Tiểu Đào.
Đối với chuyện bếp núc, tôi một chữ cũng chẳng biết, vào trong bếp nhìn thì Tiểu Đào thường ngày cũng ít nấu ăn, chỉ có ít trứng gà với mì tôm, cũng may tôi biết rán trứng.
Tôi liền đun sôi dầu, đập trứng vào, tưới nước tương lên, cẩn thận lật trứng, sau đó bỏ lên đĩa, trông thành quả khá hài lòng, vượt xa thường ngày.
Tiếp đến tôi bắc nồi nước chuẩn bị nấu mì thì nghe tiếng mở cửa phòng ngủ. Tiểu Đào dậy mà không nói gì, tôi đi ra ngoài nhìn một cái thì thấy nàng đang cúi người quan sát cuộn giấy tôi lau nước mũi trên bàn, cười đểu: “Thanh niên đúng là hỏa khí hừng hực, không có chỗ phát tiết à, he he!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây