Tôi gọi điện cho Vương Đại Lý tới, hắn lại có vẻ khó chịu trả lời: “Công việc bề bộn, không có thời gian!”
Tôi cả giận: “Không được, mau tới đây, có việc hết sức khẩn cấp!”
Trong lúc chờ đợi, tôi dùng máy tính search một chút, nhà Lạc Ưu Ưu ở Dư Châu, tới đó chỉ có chuyến xe lửa rạng sáng mai, nói cách khác là rất có thể bây giờ cô bé vẫn còn ở Nam Giang.
Lúc này Băng Tâm chạy tới nói: “Tống Dương ca ca, muội xét nghiệm ra rồi, vật chất trên da nạn nhân là nước nặng (Deuterium Monoxide).”
Tôi lập tức có phản ứng: “Nước nặng?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây