Kể xong, Đào Tĩnh vẫn còn lưu vẻ cười gằn, tựa hồ vẫn đang hưởng thụ khoái cảm trả thù ngày hôm đó.
Tôi hỏi: “Tôi muốn hiểu rõ một chuyện, cô ám chỉ hoặc bày mưu để hung thủ đi giết người sao?”
Đào Tĩnh ngẩn người một lát, đáp: “Đúng là tôi ra lệnh.”
Tôi để ý biểu hiện nhỏ trên nét mặt cô ta: “Nhưng biểu hiện của cô lại nói rằng cô đang bịa chuyện, toàn bộ vụ án là ý chí cá nhân của kẻ mô phỏng, cô cùng lắm chỉ làm thay đổi cách chết của nạn nhân cuối cùng, thậm chí còn chẳng được coi là xúi giục.”
Đào Tĩnh lạnh lùng nói: “Cậu sai rồi, đây là tôi thuê anh ta giết người.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây