Tôi nói với Hoàng Tiểu Đào: “Có còn nhớ lần tới trại giam, tôi đã mua cho Đặng Siêu một bao Hồng Tháp Sơn không?”
Hoàng Tiểu Đào gật đầu nói: “Lúc trông thấy thi thể này, người đầu tiên tôi nghĩ tới là hắn, cái dấu hiệu này cứ như tự tay ký tên vậy, sẽ không sai!”
Đặng Siêu mất tích mấy tháng, lại có dấu hiệu trở lại, hơn nữa lại chọn đúng thời điểm tôi sắp tốt nghiệp, trong lòng tôi có một dự cảm chẳng lành.
Tôi gạt những ý nghĩ đó sang một bên, bắt đầu nghiệm thi. Nạn nhân là nam giới trung niên, râu ria xồm xoàm tạo cho người ta một cảm giác lôi thôi lếch thếch, người vẫn còn nồng nặc mùi rượu, có vẻ là một gã độc thân thu nhập thấp.
Trên quần áo nạn nhân dính đầy bùn đất, quần có vết xước, có lẽ là sau khi chết bị người ta kéo lê. Cổ áo, tay áo và cổ họng đều nồng nặc mùi rượu, mặt cũng hơi đỏ, đại khái là trước khi chết đang ở trạng thái say.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây