Sau khi vụ án Lang Tuấn kết thúc, Vương Đại Lý với Lạc Ưu Ưu cũng phát triển rất thuận lợi, thường rủ nhau đi ăn, đi dạo, cứ cái đà này thì chẳng mấy mà thoát kiếp cẩu độc thân, tôi là huynh đệ cũng cảm thấy mừng cho hắn.
Chỉ còn một tuần nữa là chúng tôi tốt nghiệp, bốn người cùng phòng đi thuê bốn bộ lễ phục, cũng xuống sân chụp hình lưu niệm như người ta. Cả lớp tổ chức một bữa nhậu liên hoan chia tay, rượu vào lời ra bắt đầu ôm nhau khóc lóc. Mặc dù trong lớp cũng có nhiều khúc mắc, nhưng giờ phút này thì bỏ qua hết, bốn năm đại học đều là quãng thanh xuân quý giá nhất trong cuộc đời chúng tôi, in hằn mãi không quên.
Hôm sau, Vương Đại Lý ra vẻ bí ẩn, nói muốn dắt tôi tới một nơi. Trông cái bộ dạng hí hửng của hắn, có vẻ là một tin tốt.
Hắn lái xe đưa tôi tới một cửa hàng Daily Store, chủ yếu bán đồ dùng cá nhân cho con gái. Trông thấy trên giá bày toàn là băng vệ sinh, tôi hỏi: “Đi chọn quà tặng cho Lạc Ưu Ưu à, cần gì lôi ta đi, ta đâu có biết mấy thứ này.”
Vương Đại Lý cười hề hề: “Ngươi thấy ai tặng băng vệ sinh bao giờ chưa, vào rồi nói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây