Vụ án này là án cũ hai năm trước, cũng không cần quá gấp gáp. Nhưng dựa vào tình trạng của Đinh Húc hiện tại, tôi phải thẩm vấn hắn càng sớm càng tốt, tốt nhất là ngay trong tối nay.
Thu dọn hiện trường xong, Vương Đại Lý gọi tôi lên xe, lần này tới lượt tôi vô liêm sỉ nói: “Để tiết kiệm xăng cho ngươi, ta ngồi xe Tiểu Đào về.”
Đại Lý trợn mắt mắng to: “Trọng sắc khinh bạn, cảnh sát cấp xe cho ngươi chả có tí ý nghĩa mẹ gì.”
23h chúng tôi về tới cục, Đinh Húc tỉnh lại, làm loạn trong xe không chịu ngồi yên, bị hai cảnh sát giữ chặt, bập còng vào tay. Tiểu Đào xua tay: “Tháo còng ra đi, hắn không phải nghi phạm.”
Tôi ngăn nàng lại: “Cứ còng lại đi, đề phòng hắn tự hành hạ mình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây