Tôi với Tiểu Đào chờ trong sân, chờ Trương đội trưởng lấy đồ, Tiểu Đào nói: “Anh đừng nghĩ đặc cảnh và hình cảnh đều là một hệ thống cảnh sát thì sẽ hòa thuận, thực ra mâu thuẫn rất nhiều. Trong mắt chúng tôi bọn họ là đám võ biền, còn trong mắt họ, chúng tôi chỉ là đám thích khua môi múa mép.”
Tôi nói: “Cái chuyện đố kỵ ganh ghét này ở đâu chẳng có, dân điện tử chúng tôi với dân cơ khí cũng y như vậy.”
Tiểu Đào nói: “Ba mục tiêu đã tập hợp đủ, lát nữa tôi sẽ báo đội đặc nhiệm, yêu cầu mấy tay súng bắn tỉa tới mai phục xung quanh thị cục, chỉ cần nghe âm thanh khả nghi liền bắn gục người phát.”
Tôi cười: “Nếu đầu phố mà có một đoàn văn nghệ, mãi võ thì đúng là máu tràn đường...”
Đúng lúc này, đột nhiên tôi nghe thấy một âm thanh du dương, như khóc như nộ, như oán như tố, mặc dù tôi không am hiểu về nhạc cụ, nhưng nghe cũng có thể biết được, thứ phát ra âm thanh này chính là nhạc cụ cổ xưa : Huân!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây