Tôi không hề hay biết Tiểu Đào tới từ lúc nào, đã nghe lén được bao nhiêu, vội hốt hoảng giải thích: “Cứ cho là tôi ích kỷ cũng được, tôi không muốn cô phải bỏ mạng.”
Hoàng Tiểu Đào lườm tôi, tương đối cao ngạo nói: “Tôi ghét nhất là người khác tự ý quyết định thay mình, cho dù trên danh nghĩa là quan tâm tôi cũng không được. Từ nay về sau, ngoài việc liên quan tới vụ án, tôi sẽ không nói chuyện với anh nữa, anh cũng đừng tới nhà tôi.”
Nói xong nàng khoanh tay quay đi chỗ khác, mặt tỏ ra vô cùng tức giận, tôi chẳng biết làm gì ngoài việc xin lỗi rối rít.
Tiểu Đào tức giận chỉ là ba phần thật, bảy phần giả nhưng lúc đó tôi hoàn toàn bị diễn xuất của nàng đánh lừa, hơn nữa vì quan tâm nên rối, nghĩ rằng mình đã chọc giận nàng thật, tâm lý loạn hết cả lên.
Dỗ dành nửa ngày, Tiểu Đào mới hừ một tiếng: “Được rồi, được rồi, được rồi, chuyện này tạm thời không nói nữa, tôi sẽ trị tội anh sau. Nói xem, anh định tìm tên thương nhân âm phủ kia bằng cách nào?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây