Trụ trì hắng giọng một cái, nét mặt hòa hoãn lại: “Tiểu thí chủ, Phật đường có quy củ của phật đường, xin ngươi tiết chế lại.”
Tôi biết lúc này tuyệt đối chưa thể lật mặt, bọn chúng sẽ động thủ ngay, tới lúc đó chắc chắn không gánh nổi, liền thở dài nói: “Chẳng còn cách nào, tôi nhịn một đêm vậy, cái nơi chết tiệt này quy củ lắm thế.”
Trụ trì cười nhạt: “Ban đêm cũng đừng nên đi lại lung tung, trong núi có sói đấy.”
Băng Tâm sang phòng bên cạnh nghỉ ngơi, lúc đi cứ ngoái lại nhìn tôi, tôi dùng ánh mắt tỏ ý đừng sợ.
Sắc trời dần dần tối, Đại Lý định mở đèn, tôi vội ngăn lại. Sau đó quan sát bên trong phòng, bẻ một cái chân ghế trúc, lôi bông trong chăn ra quấn lên hai đầu, rồi bọc vải bên ngoài.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây