Vương Đại Lý run cầm cập, hai hàm răng đập vào nhau nói: “Dương tử, ở đây đúng là có gì đó không đúng, hay là ta mau rời khỏi đi.”
Tôi nói: “Đi? Đi đâu? Bên ngoài mưa như trút nước thế kia, đợi lát đi.”
Tôi bước tới kiểm tra cái mõ, bên ngoài phủ kín một lớp mạng nhện, căn bản là không có dấu vết bị gõ. Vừa buông mõ xuống, bỗng có một tiếng ken két rất chậm tựa như tiếng mở cửa. Đại điện rõ ràng không có cánh cửa nào, sao lại có tiếng đẩy cửa?
Trong phim kinh dị, thứ đáng sợ nhất không phải là ma quỷ, mà chính là thứ nhạc nền chết tiệt, không tin bạn cứ thử lồng tiếng bài hát Phượng Hoàng Truyền Kỳ vào phim The Ring mà xem, chắc chắn sẽ không thấy sợ.
Hai tiếng động lạ này khiến ngay cả Tôn Băng Tâm cũng sợ hãi, nắm chặt tay áo tôi, nức nở nói: “Tống Dương ca ca, hay là ta đừng lộn xộn nữa, mưa tạnh thì lập tức đi ngay, được chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây